Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

Khuất

QUÊ

Thế là
người đã đi xa
Hoàng hôn mờ bóng trăng tà rớt nghiêng
 Lặng lờ
thêm những ưu phiền
Mà người gửi lại dốc triền nẻo quê
Vần nào
da diết ru mê
Lời nào văng vẳng hát thề, ngỡ vui

Nghe ra
luống những ngậm ngùi
Sầu vương khoé mắt lọt chui tài tình
Ngờ đâu
tàn rụi bóng hình
Thật chân ẻo lả... ta, mình - ngộ ghê
Thế là
thêm một lần " Quê"
Mà người mến tặng ngô nghê cuộc trần!

Jenny Pham 

KHUẤT

Có không?
Một nẻo đi về
Khuất trăng mờ bóng câu thề nhạt phai
Hững hờ
vơi cốc rượu cay
Mà ai để lại đảo say cuộc trần

Vận nào?
rớt nhịp…bần thần
Ngữ nào? khe khẽ đôi lần hoang mơ
Tầm nào?
không biết nhả tơ
Tình nào? không luyến vần thơ dịu dàng

Ai hay
nơi góc thu vàng
Yêu thương khờ dại, ngỡ ngàng chân quê
Thế rồi
lại lạc bến mê
Để thêm lần nữa ủ ê cuộc người.


Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét