MƯA CHIỀU
Mưa chiều giăng mãi nơi đây
Rải buồn tím tái một ngày thu sang
Lá vàng ướt cả mênh mang
Nhạt nhoà hương sắc bẽ bàng trước thu
Gió se gửi chốn mịt mù
Cồn cào hơi lạnh hình như đông về
Mưa chiều mặc cả tái tê
Ngậm ngùi mãi rót thu hề ngõ xa
Tơ trời rắc giọt bao la
Tơ lòng ta cột vào ta hỡi người!
Jenny Pham
Mưa chiều giăng mãi nơi đây
Rải buồn tím tái một ngày thu sang
Lá vàng ướt cả mênh mang
Nhạt nhoà hương sắc bẽ bàng trước thu
Gió se gửi chốn mịt mù
Cồn cào hơi lạnh hình như đông về
Mưa chiều mặc cả tái tê
Ngậm ngùi mãi rót thu hề ngõ xa
Tơ trời rắc giọt bao la
Tơ lòng ta cột vào ta hỡi người!
Jenny Pham
Chiều mưa rơi hạt nhớ thương
“Rải buồn”* từng sợi tơ vương lặng thầm
Nỗi đau sâu thẳm ngấm ngầm
Nghe hồn dường thể ướt dầm tái tê
Hỏi khi nào thoát cõi mê?
Khi nào thôi hết ủ ê cuộc mình
Ngõ xa lạc bước chùng chình
Ngậm ngùi thu mãi ru tình lẻ loi.
Chiều mưa chỉ một riêng tôi
Đâu rồi tri kỷ - Bạc vôi cuộc người.
Thuydu
Nỗi đau sâu thẳm ngấm ngầm
Nghe hồn dường thể ướt dầm tái tê
Hỏi khi nào thoát cõi mê?
Khi nào thôi hết ủ ê cuộc mình
Ngõ xa lạc bước chùng chình
Ngậm ngùi thu mãi ru tình lẻ loi.
Chiều mưa chỉ một riêng tôi
Đâu rồi tri kỷ - Bạc vôi cuộc người.
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét