Xôn xao cuộc mình
Chở đầy chưa ? những tháng năm
Ai từng qua những xa xăm dặm dài
Lời ru say giấc trang đài
Chênh chao ngã rẽ, gót hài liêu xiêu
Dệt đời, ươm vận tin yêu
Đục trong nào biết bồng
phiêu phận mình
Cánh cò nghiêng ngả, chùng chình
Giữa trời giông bão, ngát tình vì con
Trái lòng người giữ sắc son
“ Mấy sông cũng lội, trăm non cũng trèo ”
Tiếc rằng bởi một phận nghèo.
Nên tình cũng bọt cũng bèo trôi xa
“ Trăm năm trong cõi người ta ”
Lệ đằm giọt mặn, hiểu ra muộn màng
Giờ thì chút ráng chiều vàng
Xin tìm vận ngữ khẻ khàng trong nhau
Mộng lành say giấc nhẹ trao.
Chắt chiu người nhé xôn xao cuộc mình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét