Vệt
buồn năm tháng
Một vết đau
Một vệt buồn
Cùng nỗi hằn năm tháng
Đẩy đưa dòng đời cuối nẻo hoang sơ
Cằn khô giữa hoang phế chơ vơ
Nghiệt ngã, xác xơ, niềm cay, nỗi đắng
Múc cạn nỗi buồn, đêm thức trắng
Cuối ngày chiều, nắng nhạt mờ cay
Hồn ai trong gió lất lay
Cuối đường xám nhạt mưa bay rã rời
Vẳng nghe xa tiếng đất trời
Nhiệm màu nhỏ giọt một lời còn tin
Mai chờ Người rọi, ánh bình minh
Giọt tuyền trong suốt, sương tinh sáng lòng.
Nõn tơ nhũ ánh...mắt soi lòng
Bờ môi đón đợi phập phòng nguyên sơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét