ĐỂ KHÔNG CÒN
Tiếng gọi ngàn xưa
Tiếng Ai gọi ngàn xưa
?
Đan tơ trời…ngũ sắc
Gió câu nào tuấn mã
?
Hí vang một mình
Đánh thức lặng yên góc
hồn
Người và tôi…
Miền yêu thương, ngũ
quên chờ tỉnh
Lục lạc rền vang
Bày tất những yêu thương
Nốt cung trầm…vương
phím đợi
Gió miền hoang, lắng
vọng tiếng rừng.
Đêm gót nai vui mừng
gặp bạn
Ru…! lời thảo nguyên
mật ngọt
Giọt say dịu dàng
…xua vàng vọt thẳm
xa
Hạt Kiều thơm đánh
thức từ ta - Người, dạo khúc tình ca… ngày quên cất
Ngựa hoang ơi ! xin
cùng lạc mất
Vào hồng tâm
ngục thất yêu ma
Ta bên Người - Người
nhé bên ta
Nhủ cong cỏ non, miền
chiều muộn
Tiếng Ai gọi ngàn xưa
Phải không Người ?
chờ mưa gội rửa
Để ta không còn, mất
nữa
…đời hoang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét