Không bờ cuối
“ Nắng không
hề nhạt màu”
Như niềm nhớ
thương
tôi dành cho
Người… không bờ cuối
Len lõi chạm
mùa đắm đuối
Góc cuối dẫu
thu
vẫn nhớ người
xưa
Thơ thấm đẫm
hạt mưa
Đời vòng vèo
chưa quên lối
Người tìm về
đêm tối
Miền khát
say, ai nỡ chối từ.
Lời trả Người…vẫn
chần chừ
Từ bắt đầu…
cũng là từ cuối
Tình đọng niềm
tiếc nuối
Nên giòng thuỷ
chung
Chưa cuối phải
không Người ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét