Thắp
lửa cuối chiều
Dòng sông trôi
miên man đưa con đò cô độc.
Ngược xuôi kiếp
người qua bao ải nhân gian.
Ngày ta về lặng
thầm in dấu những ngổn ngang.
Đêm dày đặc vọt
vàng ánh đèn khuya hiu hắt.
Nợ đời phũ vây
trong những buồn vui được mất.
Mái rạ lam
chiều lan tỏa xua nỗi phiền ưu.
Chân quê dịu
dàng khơi lại xưa…với những khúc ru.
Vô thường…lạc
miền thiên thu không còn năm tháng .
Sợi trắng, sợi
đen du miên ráng chiều sót sáng.
Ta tìm nhau,
cậy tin giữa lừng trời khuất áng mây ngang
Bến nhớ, dòng
thương dư âm rơi rụng vọng vang.
Nỗi chạnh không
tên mênh mang trong vở diễn bi, hài.
Nghe hồng tâm
thổn thức suốt tháng ngày.
Tâm tử đồng lạc
loài, chốn tương lai và thực tại.
Đêm phiêu linh,
phận duyên định phần thiên dạy.
Khuất hoàng hôn,
ta cùng Ai quay tìm…thắp lại
ngọn lửa cuối
chiều
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét