Nương náu*
Tôi
rất mong, Người không còn những nỗi đau
Sống
bình yên giữa hai giòng trong - đục
Khi
xa được cuộc trần lục dục
Tâm
sẽ tịnh yên với ngục yêu ma
Quá
khứ là một khoảng đời ta đã đi qua.
Với
những miền đau thì chẳng cần níu giữ
Thà
sống một đời cô lữ
Với
số phận an bài * nương náu trong thơ.
Đời vốn dĩ là những giấc mơ.
Mà những giấc mơ có gì đâu là
mới mẻ ?
Thực tế chỉ là những điều buồn
tẻ.
Ảo… luôn là những lối rẽ phân
vâng.
Ngày mà Người không còn thấy
trong lòng những ngọn sóng dâng.
Là lúc sẽ lâng lâng riêng hồn
một cõi.
An phận, bình yên, luỵ phiền,
mệt mỏi
Tất cả đã xa…nơi dấu chấm hỏi
đời.
* nương náu : Tôi
chọn thơ là nơi tôi nương náu ( Trăng Khuyết )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét