Dầy đặc miền
buồn
Nhắm hai ánh
mắt giữa ngày
Hỏi ai còn
thấy hình hài thu xưa ?
Bịt tai chẳng
muốn nghe mưa
Giọt buồn vẫn
mãi thôi chưa thì thầm
Ánh vàng vương
vãi đêm rằm
Nguyệt tàn,
canh tận, khúc trầm nghe nao
Tri âm lạnh
lẽo hanh hao
Miền buồn dầy
đặc nghe sao bồn chồn
Ngữ thơ buông
vận ru hồn
Ngẫn ngơ, ngơ
ngẫn dạ cồn nỗi vương
Trăm năm còn
một bến thương
Người đi tình
vẫn soi gương đợi chờ
Tình ơi xin
chớ hững hờ
Thuyền xa tách
bến nhưng bờ mãi mong.
Dặm ngàn ai
bước thong dong
Dạ sầu canh
vắng tiếng lòng oán ai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét