Buông tay
Anh nào
muốn…một lần buông tay nữa
Vì hơn nửa
cuộc đời, chưa rữa được nỗi đau
Biết rằng
khi buông tay ra, là sẽ xa nhau
Chiều buồn
hanh hao… hằn lắng đọng
Buông tay
ra…là chẳng còn gì hy vọng
Cũng sẽ không
còn một khát vọng yêu thương
Nếu thơ đan
được sợi tơ vương
Thì sao ta
không tựa nương vào vần – ngữ
Buông tay
ra, ta lại trôi vào bão dữ
Những ngọn
sóng buồn, cuốn phũ bờ vui
Đời lại về
với hiu quạnh lui cui
Sâu đáy vực,
triền xuôi hun hút
Nỗi niềm
riêng từng giờ, từng phút
Lối độc
trình sẽ có lúc chông chênh
Nẻo chia li
khi chưa kịp đặt tên
Niệm khúc
cuối, mông mênh mùa đợi
Anh nào muốn
Ai buồn nghĩ ngợi
Nên xin đừng buông để phải
vợi đau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét