ĐỒI SIM
Tôi biết có một loài hoa
Vĩnh hằng hơn đời tất cả
Loài hoa ấy không vương giả
Chỉ ngả màu tím thuỷ chung
Sỏi đá cằn vẫn ung dung
Buồn vui thầm rung trong gió
Mặc ai đi đây, đi đó
Hoa chỉ có một đợi chờ
Dù thời gian bụi phũ mờ
Tím màu bên bờ không nhạt
Buổi hành quân người đi lạc
Giữa đồi sim ngào ngạt hương
Dù tình ai để sợi vương ?
Biền biệt hoang nương chiếu nắng
Linh hồn hoa hoài trong trắng
Dẫu trời lúc nắng khi mưa
Có thể đó là truyện xưa
Đồi sim ai chưa lần đến
Nhưng tôi tin Em là Bến
Vẫn thuỷ chung đợi Thuyền về
Dòng thời gian mấy thu hề
Đồi sim vẫn tràn trề tím
Tôi là người đi tìm kiếm
Trong Em một phím tình thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét