Lại tìm
Em lại nhắc
những ngày tuổi nhỏ
Của một thời
ta chưa tỏ chữ yêu.
Ngày xưa với
những kỷ niệm đáng yêu
Giờ chỉ là ký
ức rong riêu bụi phũ.
Ngày xưa là
cái ngày đã cũ
Tuổi thơ vô
tình ta thường rủ nhau chơi
Trò cưới xin
bên giậu mồng tươi
Anh trao Em
màu tươi nhẫn cỏ.
Em bảo anh hôn
lên trán Em như lời ngỏ
Anh rụt rè nói
nhỏ… vợ anh
Lúc ấy trên
cao là cả trời xanh.
Làm nhân chứng
cho anh cưới vợ
Thơm trán
Em, anh nghe trái tim mình ngờ ngợ
Ngó nhìn
quanh sợ bè bạn chế anh
Rồi thời
gian cứ vô tình trôi nhanh
Bức tranh tuổi
thơ theo anh như “ trăng treo đầu súng ”
Nhớ không Em
ta xa nhau đã đúng
Hơn nửa đời
người với những trúng sai
Quá khứ ngủ
quên trong hiện tại, tương lai
Nhưng anh
tin ngày mai mình lại gặp.
Nếu thời
gian qua…đời với những điều bất cập
Vần ngữ thơ
mình tràn ngập lá bàng rơi
Thì Em ơi ?
sao ta không tìm lại cái nơi.
Ngày xưa mình
chơi trò đám cưới
Anh khát
khao giọt lệ từ Em tưới
Lên môi anh
nơi dưới gốc bàng
Trái tim hai
ta vẫn sẽ ngỡ ngàng
Đập rộn ràng
hơn ngày xưa Em nhỉ ?
Em hỏi anh có
còn bên tri kỷ
Lời từ anh là
chỉ một riêng Em
Nếu không
tin, anh sẽ để Em xem
Chiếc nhẩn
ngày xưa trao Em, vẫn còn nguyên vẹn.
Giờ thì anh
vẫn muốn thốt lên cùng Em lời hẹn
Như ngày xưa
ta mong…trọn vẹn vợ chồng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét