Niệm hoài...xưa
Ai cũng có một
khát khao
Quay về ngày
xưa, thời bé nhỏ.
Thời mà lời
yêu chưa biết ngỏ
Tuổi nhỏ vô
tư cùng trốn… năm…mười…
Ngày ấy Em là
cô bé hay cười
Với hai lúm
đồng tiền sâu ngộ nghĩnh.
Ta thường rủ
nhau chơi giữa miền trưa yên tỉnh
Hai đứa trộm
nhìn… thỉnh thoảng mắt nhau.
Tuổi mười bốn,
mười lăm với cảm giác nao nao
Khi bên nhau
nghe xôn xao nhịp thở.
Mùa qua mùa
giữa ngây thơ và trăn trở
Có lúc hồn
nhiên, có lúc thở dài
Trăng mưới sáu…Em
với dáng trang đài
Hồng tâm tôi,
bắt đầu những ngày dài mong đợi
Ước ao sao cao
sanh se sợi
Cột chỉ hồng
là điều tôi ngợi nghĩ suy
Nhưng !
Ngày nối ngày,
tháng nối tháng qua đi
Như cánh
chim Di bay vào vùng giông bão.
Đôi ta lạc về
hai miền nghịch đảo
Xa thật xa,
em về làm dâu thảo nhà người
Tắt một nụ
cười, tôi lịm cả thân người
Một mình lẻ
loi, không còn trò chơi năm…mười tuổi nhỏ.
Miền yêu khi
tôi chưa kịp tỏ
Thì trái tim
đã nhỏ giọt máu hồng
Ngày Em đi lấy
chồng
Tôi đứng tòng
ngòng bên cây bàng lá đổ.
Trái tim lần
đầu tôi biết thế nào là loang lổ
Nhìn Em đi
nghe cổ xót đau.
Ngày ta xa
nhau
“ Hoa sim vẫn
tím đồi cao “
Một mình tôi
nghe hanh hao hiu quạnh
Xa Em lòng tôi
đã chạnh
Nay đọc thơ
Em, nhặt nhạnh NIỆM HOÀI xưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét