Vừa đủ dại khờ
( Họa từ Cỏ dại )
Buổi chiều có nắng nhạt nhòa rơi tán lá
Mặt trời đi ngũ
Người ngũ trong tôi
Một làn môi đẵm ướt
Đêm thành phố đầy sao
Mi Người cong như vầng trăng khuyết
Có lời tình thơ vừa mới viết
Mực vẫn còn thơm, trang vở học trò
Ở đó Ta cùng dự vào trò
Thương yêu của thời mới lớn
Ừ thì có gì mắc cỡ,
khi Ta đã lớn khôn
Lời yêu trao nhau,
giữa bầu trời đầy mây đầy gió
Cùng chiếc lá co ro, rè rụt lìa cành
Người mơ về một bờ bến yên lành
Với trái tim mong đợi
Rằng !
Chẳng biết bao giờ Ta bên nhau
Đêm thành phố đầy sao
Quanh Người nụ tình óng ánh
Quanh Tôi đầy ấp bóng hình yêu
Mưa rơi, thu về ngập lối
Ta bơi trong một tối riêng mình
Bơi trong bể sóng tình
Ừ thì có gì đâu mà mắc cỡ
Khi Ta thốt lời...nhớ nhau
Có gì đâu khi ánh mắt nhìn nhau
Thắm màu hạnh phúc
Đêm nay có phải là lúc
Ngực căng đầy Ta nói lời yêu
Biết phải là bấy nhiêu
Ngôn từ trao nhau, thế nào là đủ ?
Đêm thành phố đầy sao
Ta dìu người vào giấc ngũ
Của tuổi yêu vừa đủ dại khờ
Thuyzu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét