Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012

NGỮ THU

Ngôn từ hôm nay, Tôi muốn nói về Mưa
Những cơn mưa trắng đường, ngập lối
Nước mắt mưa từng làm Tôi bối rối
Trong cơn say, mưa ph lối đi v.

Có gì đâu chỉ một câu thề.
Tôi nhận ra rồi, trên đầu môi, chót lưỡi
Thế nhân đã đổ nhiều rác rưởi.
Tôi không muốn đổ thêm rác của riêng mình

Đất nhão nhòe, chân bước chùng chình.
Cơn mưa đêm làm lòng Tôi bối rối.
Cuối con đường có còn một lối.
Dành cho Tôi, một tối tịnh yên ?

Mưa không dứt… hạt triền miên
Lá Tôi rơi theo dòng nước cuộn
Tình chơi vơi, hoài thì... cũng muộn
Mưa thật gần, chỉ cuộn hồn Tôi

Ngày Em xa, xa một bờ môi.
Mưa nẫu buồn thâu đêm suốt sáng.
Lời từ mưa, phải là lời ta thán.
Mà sao Tôi chán ngán hạt rơi.

Ngôn từ hôm nay, Tôi cũng nói mưa rơi.
Nhưng mưa đã rửa trong Tôi phiền muộn.
Dòng thơ ngày nào vẫn trôi cuồn cuộn
Ngôn từ thu mưa, vẫn chưa muộn bao giờ

30/9/2012
Thy Du 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét