Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012

Lá thư trên dòng

Người đợi bóng hoàng hôn
Tôi đợi miền du hạ.
Đợi lá thư tình miên viễn theo sông.
Biết con nước chiều, sẽ đục hay trong
Để hết nổi long đong, khắc khoãi.

Thì thầm lời tim, nơi miền trống trải
Dòng ơi ! Thư có phải Người xưa.
Buổi tan trường, tình đã ngỏ chưa.
Mà câu quen, bắt đầu từ thương mến.

Người soi gương, bồng bềnh tìm bến.
Tầm trái yêu, nguyện ướt trăng thề.
Dòng ơi ! răng lạc một bến về ?
Buồn thu hề, vẫn hằn phế tích

Biển trùng xa, sầu nhiều hay ít
Mang tên Người dòng nhớ cuồng dâng
Đợi cánh Âu, theo gió lâng lâng
Đêm huyễn hoặc, triều âm dòng cảm

Soi ngữ tình, cuộn màu huyết quản
Ngữ thu thư, tâm nhỏ giọt hồng.
Suối tim Người, ngấn lệ thành dòng.
Rơi nhỏ giọt, nhạt nhòe ngữ k‎ý.


Thụy Du 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét