Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012

Thơ giữa chợ đời
Cảm từ “ Thơ giữa đời” Mưa phố núi


Dạ nghe bước chân Nai
Dẵm lá rừng, thẳm khuya hoang vắng
Đêm còn chút, hương nồng của nắng
Đọng màn đêm, khoảng trắng trời sao

Dạ từ thuở hồn nao…
Trăng khắc lời, vận thơ sỏi đá
Gió đong đưa cành lá
Hoẵng tát vang, côi cút gọi đàn

Mơ một ánh trăng vàng
Chờ ẩn tâm cô phụ
Chinh phu chờ đêm hội tụ
Để… sẽ không hóa đá vì mong.

Thơ Ai hiểu từ trong ?
Mặn mắt cay giọt hồn sâu nặng.
Nguyệt tà canh đêm tận.
Khách hiểu nỗi chờ mong ?

Lòng suối reo, khúc hát rừng thông
Nỗi xót xa nghìn năm còn vọng
Điệu dân ca, câu hò vẫn đọng
Người ngập ngừng, một giọng Đế kinh

Đêm đầy sao, thiếu một anh linh
Đã lạc đâu, điệu Nam ai một nửa…?
Thẳm rừng sâu, bập bùng ánh lửa
Dậy bình minh, tàn lụi đêm đen.

Vận giữa dòng – Thi vị hương men
Tửu Huỳnh Hoa, ru hồn người ngụ
Vân Phong ngọn xua đêm ủ rũ
Ló rạng ngời, vầng Nhật lung linh

Vẳng hồi chuông, kình giật u minh
Ê a trẻ, đồng giao ngày mới
Thơ đong tình, tim ngời phơi phới.
Giữa chợ đời, cũ mới cùng ta.

Thuydu
20/10/2012 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét