Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012


Ngữ thơ Tôi

Thông điệp hôm nay Em gửi cho Tôi
Tôi cảm nhận ra, dường như đã từ lâu lắm.
Sự đợi chờ như măng, như nấm.
Sau cơn mưa, lấm thấm nảy mầm

Tôi nghiệm dòng thời gian, cả lúc đứng, lúc nằm
Suốt hai phần ba cuộc đời vời vợi
Với đầy dẫy buồn vui không mong đợi
Để vẫn chờ một cảm nhận từ Em.

Em ! cái tên, chưa một lần đem
Những suy tư, hơn nửa đời người trăn trở.
Tôi biết Em sẽ làm Tôi bỡ ngỡ
Vì những ngữ thơ, Tôi viết cho Em
Nhưng !  Tôi cũng hiểu rằng.
Em cũng chỉ là Em
Giấc phù tang, mãi sẽ không là có thật
Gương mặt Em, có phải thẳm sâu vằng vặc.
Như ánh trăng ngà, sáng bật mùa thu

Tôi đo lại những lời ru
Của Mẹ, Của Em xem có gì khác nhau để thử
Quay về, tìm tổ ấm…Mẹ xưa.
Nhưng vết cắt trên da nào đã liền chưa ?
Nên Tôi vẫn ngại một lời thông điệp.
Có thể Tôi đã chờ Em, chờ một dịp
Được tỏ bày, nhịp điệu yêu thương
Nhưng Tôi ngại rằng, Em tựa như sương
Nên tất cả thời gian là chờ, là đợi.

Ừ ! thì nhé Em chờ đợi.
Hơn hai phần ba cuộc đời Ta đã đợi rồi
Giờ chờ nữa cũng không gì đổi khác.
Nhưng !... nếu tin
Một ngày Tôi sẽ đưa Em về nơi biển hát
Những ca từ Tôi sẽ mãi trong Em.
Lúc đó Tôi sẽ để Em xem.
Trái tim Tôi, một màu hồng đỏ

02/10/2012
Thuỵ Du 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét