Thứ Hai, 22 tháng 10, 2012

Thơ viết cho Người

Lời thơ tôi viết cho người
Tối nay, vẫn còn đẳm tươi mùi mực mới.
Trong ấy, có thể không điều gì là mới
Chỉ quanh quẫn ngôn từ, lặp tới lặp lui.

Bởi ! từ dạo xa nhau, lòng chẳng hề vui.
Cố quên, nhưng sao lại là ...vẫn nhớ.
Cũng thử tìm bao nhiêu cớ.
Nhận lổi về mình, chớ nào phải Người ta.

Nhưng xa... thì bây chừ đã là thật xa
Người vui...còn tôi thì buồn bã
Tôi biết, trái tim Người khi đã
Muốn đổi thay, thì hai ngã chia lìa

Lời thơ gửi cho Người, không với nước mắt đầm đìa.
Vì lòng tôi không thể nào khóc được
Cuộc tình Người gửi tôi, như ván bài mạt chược.
Lỡ nước đi, nên đành phải thua thôi.

Thơ tôi viết cho Người, không còn nữa những vành môi.
Nhạt nhòe phấn son, của đêm không ngũ
Để từ nay, tất cả những điều mới cũ.
Vẫn còn theo Tôi, đi suốt một con đường.

Những con đường với bao nỗi chán chường
Thế nhân lắm trò điêu ngoa, gian dối.
Tình chỉ là bóng tối
Rình rập nhân gian, đưa vào lối chua cay.

Đêm nay và có thể cả ngày mai.
Thơ Tôi viết cho Người, đã chia hai lối.
Lối với Tôi, không bao giờ gian dối
Lối cho Người, đêm tối mông mênh

Thuyền chở tình Người, sẽ mãi lênh đênh
Thuyền chở thơ Tôi, chênh vênh một nửa
Những dòng thơ, Tôi viết bên song cửa
Chỉ để riêng Tôi, không còn nữa cho Người

Thuydu 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét