Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012

Lữ khách

Tôi đã đi trong cõi phù du
Đi lang thang trong dòng đời xuôi ngược.
Từ nhân gian bao điều Tôi thấy được.
Là những dối lừa, bạo ngược, điêu ngoa.
Trên những nẻo đường tít tắp Tôi qua.
Có bình yên và can qua sóng dậy.
Bao xấu xa lọc lừa che đậy.
Bằng những mĩ từ ngầy ngậy dối gian.
Có những ngày tình thật chứa chan.
Nhưng sau đó là những lời than trách.
Khi không còn yêu người ta dùng mọi cách.
Phỉ báng nhau xa mặt cách lòng.
Tôi từng đi qua những mớ rối bòng.
Tìm thương yêu với lòng chân thật.
Nhưng đối diện những điều không thật.
Nên mãi làm lữ khách đi hoang.
Nếu mãi đời không tìm được chứa chan
Tôi xin làm người lữ hành cô độc.
Để cái ngày đi vào quan gỗ mộc.
Tôi vẫn mình Tôi người lữ khách độc hành


Thụy Du
( 15/9/2012 ) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét