Thứ Tư, 31 tháng 10, 2012

Hòa Ngữ


Ngôn từ thiếu thơ mời Người thử
Lời trái tim chứa ngữ chân tình
Giữa trang là hai chữ chúng mình
Soi tâm…nơi lòng Người sáng tỏ

Mỗi đêm về Người quen nhịp gõ
Vận giữa ngừng máu đỏ hồng tim
Đợi bây chừ thơ vẫn lặng im
Từng ngấn lệ rơi dòng trăng dại

Sóng vỗ bờ có còn tìm lại
Gió thủy thần sông nhớ miền treo
Có hay chăng thuyền mất bến neo
Nên lạc mãi giòng thơ đem dấu

Đếm thời gian thâu đêm tim thấu
Phố xưa đường mòn mỏi tìm qua
Tay ôm trăng ngỡ mộng bay xa
Mong manh vắng khắc lòng trống trải

Biết thiếu ngữ mà lòng vẫn mãi
Hối hả buông giòng chảy vô bờ
Lời yêu thương nổi sóng vổ bờ
Ru thật mới bờ môi hương nhẹ

Đêm trông trăng gió về lay khẻ
Ngữ thơ Người khe khẻ tận sâu
Hạt nào rơi có phải là Ngâu ?
Thơ thiếu tự xin hòa một ngữ.

Thuyzu 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét