Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012

Cảm từ… “ Hương Xưa” Mưa phố núi

Người nhặt mùa, xưa chiều gió
Tôi lang thang tìm – đâu đó hương xưa
Trái tim nào nát miền trưa
Nắng ngủ muộn, hóa mây mưa miền khát

Người nhặt mùa rơi…trong cát
Tôi tìm xa xôi – bỏng rát mạc hoang
Mây chiều nhè nhẹ giăng ngang
Mang gió phiền ưu -  mùa sang sầu nặng

Thu vờn nghiêng sầu ngụm lặng
Màu xưa tim cất – hồn nặng áng chiều
Rón rén đong đưa… nhớ nhiều
Ngày chưa theo chồng mĩ miều áo mỏng

Gió lẻn vào, hồn Tôi bỗng
Ngất ngây nồng, Em trước cổng trinh nguyên
Ẩn tim chiều, gió vờn nghiêng
Em xưa… lạc, vào miền riêng… tôi đó

Xưa nào lời, yêu theo gió ?
Lao xao mưa rớt – Tôi phó giòng đời
Rơi vào tai, giọng ru hời
Hương xưa trầm lại – lời mời tơ vương

Thuydu
20/10/2012 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét