Thứ Ba, 30 tháng 10, 2012

Và Tôi…một lần xin đến

Tôi vốn biết, mỗi người có một nổi đau
Những nổi đau chẳng hề giống nhau phần nửa
Nhưng nổi buồn có thể cùng gội rửa
Khi nửa này tìm lại một nửa kia

Tôi và Người….hai Ta từng phải một lần chia
Nhưng một nửa Ta vẫn còn lại đó
Và vì thế dù đời giông hay gió
Ta vẫn có thể tìm nhau trong đó…nửa mình.

Tìm nhau một nửa ánh nhìn
Trong đêm mưa tình cờ ta gặp
Những ngữ ngôn, Ta cùng ghi vào tập
Nơi bắt đầu lặp lại cảm giao
Tôi cũng hiểu…mỗi người có riêng một nổi đau
Cái riêng tư, không dể gì chia sẻ.
Nhưng nếu cứ mãi sống trong buồn tẻ
Thì nửa tìm, không thể đến được đâu.

Nếu cảm giao từ tận thẳm sâu
Ta vẫn có thể tìm giữa bộn bề cuộc sống
Nếu cứ mãi để lòng trống rỗng
Thì hư vô cánh cổng chực chờ

Ta sẽ không thấy đâu là bến, là bờ
Hay một giây, một giờ bình lặng.
Mãi lòng Ta nếu là trỉu nặng
Thì giá băng lẵng lặng thấm sâu

Tôi muốn cùng Người, qua một cơn Ngâu
Muốn cùng Người cùng xâu giọt nắng
Cùng dìu nhau đến miền xa vắng
Để một ngày hai nửa giao nhau.

Cuộc đời cần lắm những lời trao
Thật thà để mau phai phiền muộn
Một lần đau, không phải rồi phải cuộn
Những riêng tư phiền muộn mình ta.

Nếu lòng có thể bật ra
Thì hãy thốt trong ta trìu mến
Và Tôi một lần xin đến
Để cùng Người tìm bến giao nhau.

Thuyzu 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét