Góc Bình Yên
( cảm từ Bình Yên – Mpn )
Trong tận thẩm sâu
Tôi cũng có biết bao điều... muốn nói
Nhưng vẫn có điều gì, chưa nói được ra
Nếu không hiểu ra, thì chỉ vô hình
Tôi biết !
Trong trái tim Em
Vẫn ẩn chứa bóng hình
Trong thâu canh, tiếc thương ủ rũ
Cho một đời – chắc không đủ phải không Em ?
Nếu tim Em là một bể sâu
Hãy cho Tôi con sóng triều lúc cạn
Nếu hồn Em là vô hạn
Xin cho Tôi mắc cạn trong ngươi
Mượn Em một đóa Hồng tươi
Ngoài khu vườn vừa hé nụ
Cùng nụ hôn về ngụ
Một hiến dâng, rất thật dịu dàng
Mái chèo Tôi sẽ rất nhịp nhàng
Trong sóng Em, giăng dàn phũ khắp
Trái tim Em, nào đâu ẩn nấp
Khoảng bình yên, nơi khắp hồn Tôi
Ngôn từ nào, từ ở đầu môi
Thiên đàng trong Tôi, một thời phong kín
Là những lúc tình Em câm nín
Của riêng Tôi dấu kín xa xăm.
Tôi vẫn đợi trăm năm
Ngoan nhé Em, hồng tâm miền đợi
Mây trắng, trời xanh vời vợi
Chẳng phiền ưu, góc đợi bình yên
Thuyzu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét