Cung trầm
Ngôn ngữ trái tim,
chứa bao điều kỳ diệu.
Nhưng để hiểu ra
thật khó phải không Em ?
Những ngày bên nhau
hạnh phúc đan xen
Bao giận dỗi
hờn ghen, cùng mũng nịu
Miền tình yêu
đâu phải chỉ là êm dịu
Mà cũng thăng trầm
khi người chẳng hiểu ra
Trên đường đời
không phải chỉ thảm hoa.
Mà chông gai
luôn chực chờ đón đợi
Ngày xưa yêu nhau
trong mông mênh vời vợi
Bao ngữ thơ
ca ngợi tình Ta.
Nhưng bây chừ
khi xa đã thật xa.
Thì cung trầm
ngân nga ai oán
Hãy lãng quên
theo dòng đời năm tháng.
Có gì đâu
để tiếc nuối đổi thay.
Khi miền yêu
với những đắng cay.
Thì giữ lại
chi thêm cay đắng.
Xin trở lại
cõi trời hoang vắng.
Miền bình yên
dẫu vắng tiếng Em
Mượn ngữ thơ
chỉ cốt để đem
Chút tâm tư
xem là gửi gió.
Ngôn ngữ trái tim diệu kỳ
nhưng thật khó.
Để nhận ra
đâu đó thật thà. ?
Giã từ miền yêu
bỏ trốn gót ngà.
Tôi quay lại
chiều tà tĩnh lặng.
29/9/2012
Thuỵ Du
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét