Xin đừng
Đừng…!
Người
đừng thả mình đi hoang
Gội rửa
dưới mưa sẽ lạnh
lời cầu
hôn của mưa đâu dành cho goá bụa
cũng
không là dải lụa hồng hôm đội vu quy
Nếu tràng
hạt biết đi
Thì lòng
từ bi không cần khấn nguyện
khi đã
định duyên, thời hoà quyện
Còn không
thì…
chỉ là
câu truyện thoáng qua.
Ở một
góc giao thoa
giữa ngày
đêm không phân ra ranh tối sáng
cái sự
thấp cao làm cuộc người phát ngán
nhắng
nhịt, thôi miên không kể tháng ngày.
Rồi đến
lúc chúng ta quên cả hình hài
Mẹ,
Cha sinh ra từ cái ngày biết khóc
Xin đừng
bao giờ đợi chờ cơn mưa mốc
để phải
khép hờ những trống rỗng, rụng rơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét