Đôi
tà…tím xưa
Vẫn một màu tím thủy chung
Ngày xưa tà áo gió tung chiều về
Nón bài thơ mái tóc thề
Em vương phố Huế, tràn trề thơ ngây
Tím ơi để lại ngất ngây
Lòng tôi đã đắm, đã say thuở nào
Đồng Khánh… Ai ngả nón chào ?
Mơ màng ánh mắt dạt dào sóng thu
Đâu người tôi gửi khúc ru ?
Hương Giang nhẹ mái, lãng du đợi chờ
Xuyến xao bóng nước vỗ bờ
Ngàn thu áo tím hững hờ thế nhân
Niệm hoài ủ ấp tình chân
Trao người tri kỷ bâng khuâng thơ dòng
Huế Ai cổ kính… một lòng
Không thay, khộng đổi theo giòng thời
gian
Dẫu qua bao bể phù tang
Bài thơ xưa đó ẩn trang quê nhà
Huế trong tôi – Huế thật thà
Sông trăng huyền thoại đôi tà tím xưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét