Thứ Sáu, 28 tháng 3, 2014

NGƯỢC DÒNG



NGƯỢC DÒNG




Và lúc tim đã hoá chay
Thì ngôn từ cũng khó mà lay chuyển
Khi ánh nhìn từ tử đồng hoặc huyễn
Ta hoá thành miễn dịch với yêu thương


Ừ ! đâu có gì để ta vương ?
Thì cho làm gì, nhận làm gì và cần gì thấy ?
Sống để người khác thở thay thì chán ngấy
bởi nhân gian có mấy kẻ thật tình

Thôi thì ta cứ tự vá tim mình
Xoá mất đi những hình với bóng
thời gian… sẽ vụt qua nhanh chóng. 
chỉ còn lại ta thôi tự đóng niềm đau

Ở những con đường vùn vụt qua mau
Chưa kịp để ta trao câu từ giã
Ý nghĩ rùm roà… như mưa rơi lã chã
ngược dòng đi, ta thả giữa nhân gian…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét