Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

NỖI NHỚ TRONG VEO

NỖI NHỚ TRONG VEO 

 “Em hẹn về ru nỗi nhớ trong veo…” 
                                         MN 
Nhưng có biết rằng ?
tôi hun hút trông theo 
Khi kỷ niệm mốc meo, Ai xếp vào ngăn tủ nhỏ ? 
Đã bao lần đêm về, tôi chờ trăng sáng tỏ 
Nhìn “hoa cau rụng trắng ngoài hè”* 

Ký ức trong tôi là những câu vè 
Cùng bát chè xanh Người mời khách 
Có trách là trách giàn trầu xanh ngăn cách 
Hôm xưa mẹ trồng xa cách mấy hàng cau 

Để mỗi mùa hoa nở nghe nao 
Trong ánh bình minh lao xao chim hót 
Cái mong manh làm lòng tôi đau xót 
Lúc Người chìa tay, lần chót vẫy chào nhau 

Định mệnh tôi – Người từ ở hương cau 
nơi giàn trầu xanh nhưng thiếu màu vôi đỏ 
ký ức ngày xưa… 
cái ngày ngập ngừng chưa kịp ngỏ 
Người bỏ đi, tôi cất kỷ niệm riêng mình. 

Người hẹn về, tôi lại chùng chình 
Nỗi nhớ trong veo…hình như hôm qua vậy 

DTMG 


* Thơ : Đỗ Trung Quân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét