Bóng hình Nguyên Thảo
Người đưa thơ vào giấc tình thâm
Tôi thật xa chờ năm...ngày cuối
khoảnh buồn vui vừa tầm đắm đuối
sáng vừa sang, sương muối phũ trần
giấc hoang xưa, trỗi dậy bao lần
tần rung động xoay vầng nhật nguyệt
giấc cô miên, hồn khan khánh kiệt
Ngày bâng khuâng mài miệt vô ưu
Trăm năm thơ, vọng mãi khúc ru
chờ trùng tu, hội ngày huyền thoại
chốn cuộc trần, Người đi tôi chạy
liệu buồn vui có lặp lại vô tình
Thử lại soi, vào trái quả tim mình
Còn lưu lại, bóng hình Nguyên Thảo
để khi trôi vào vòng mắt bão
vẫn vững an, không đảo,
không nghiêng
Muốn cùng người thốt nỗi niềm riêng
Nhưng e ngại oan khiêng, hờn trách
Thôi thì tìm suối dòng rí rách
Mộng tâm đồng, lau lách
trầm vương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét