Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

THỰC - HƯ


Thực - Hư




Cứ vậy đi Người !
Ta cứ giả vờ “như bức tường mù lòa đã ngủ…”
Sự di căn biết khi nào là đủ
Thì sự ghen tuông hóa cũ trong mình

Trong ngủ mê xin Người chớ chùng chình
Sự hữu hình nếu CHÂN…là có thật
Còn khách trọ bao giờ cũng tất bật
ở đôi ngày lại lật đật ra đi

Cuộc trần luôn chờ sẵn một chữ bi
Thành ra có kẻ đến rồi đi trong tích tắc
như con thạch sùng, sâu trong đêm khẻ nhắc
những suy tư…thầm khắc Thực - Hư

Khi sự siêu thực đã quá dư
khúc biến tấu sẽ như lểnh lảng
nhàn nhạt môi làm ta chểnh mảng
phía ta ngồi thành vật cản thương yêu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét