Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014

CÙNG CẠN CUỘC NGƯỜI

Cùng cạn cuộc người



Ta cùng cạn cuộc người cõi tạm
Hớp ngụm ngoan từng giọt hồng hoang
Ừ…! thì cứ để đời, một kiếp lang thang
Trượt qua ngang nỗi sầu phiền muộn

Sợi tình Ai ? đã vô tình cuộn
Vấn tuổi ưu màng muộn vào thơ
Cạn đi …chung rượu của bơ vơ
Đắng cay, niềm ủ ê trơ trọi

Rót đi Người giọt say nguồn cội
Trúc mai thề đã vội rời xa
Giọt thương còn, nhỏ hạt châu sa
Những cạn cùng, riêng ta được mất

Say đi…trong miền đau chất ngất
Nghiêng ngửa…chùng, tôi cất riêng thôi
Nỗi nhớ vây quanh hay đã ngừng trôi
Đêm trái ngang, môi tìm môi lạnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét