Trả Người
Xin trả Người ánh buồn muôn thuở
Mây lang thang trăn trở bao vòng
chờ tôi tìm …được Đoá Tím Hồng
biết đâu nụ nồng, ta khởi
chạm
Trả Người… ánh tia nhìn ảm đạm
của nũng hờn khi phạm hồng tâm
trên dòng trôi giờ phút, tháng năm
vườn yêu tuổi thơ, câm nhoà nhạt
Xin trả Người, cánh bồng phiêu bay lạc
Liêu xiêu biển đời, khúc nhạc buồn vui
Đêm tịnh yên lẻ bóng lui thui
Cùng trăng cũ, ngoai nguôi tình tự
Trả Người dòng sông Hương, núi Ngự
Con đò xưa, về tự cõi riêng
Đàn trời niệm khấn đấng linh thiêng
Cho Người mãi, là con chiên ngoan đạo
Xin trả Người thời chiến tranh một dạo
“Đại bác ru đêm” đạn đạo vô hình
Mìn Clay- mo cái chết đến vô tình
Mùa thương nhớ, tôi riêng mình mộ địa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét