Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2014

NGÕ THỜI GIAN

Ngõ thời gian

 


Vụt trôi qua khắc, giây tích tắc
ngõ thời gian, trắng xoá tóc đời
soi gương, một thoảng thốt rã rời
mùa xuân trôi có chịu lần dời lại ?

Con đường ta qua, đã bao lần chạy
bao ngại ngần, khờ dại, ngác ngơ
lạc đời nhau, lạc cả một vần thơ.
Nên bơ vơ vào giấc mơ ngoạ quỷ

Ở hai đầu nhớ thương…riêng chỉ
một mình ta, tìm lại thời gian.
Còn Người thì, đã lật vở sang trang
để lại đây ngổn ngang thương, giận

Mùa trôi qua, cải trổ ngồng mấy bận
Hỏi thời gian lận đận, lúc nào dừng ?
Câu hò bên sông còn ngắt đoạn nửa chừng
Hay đã lạc vào rừng gian dối ?

Sợi trắng bạc thêm
ở khoảng đời...đêm tối
dường nỗi đau tiếp nối 
…thời gian
thôi thì xin làm mây, một kiếp lang thang
níu thời gian tháng chờ, ngày đợi…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét