Chưa khuất Sông Trăng
Đã đi qua bao lần mùa lá
Rụng cuối chiều tôi vá niềm đau
Hỏi rằng Người ? còn có một ngày sau
Quay về bến trong nhau thuở nhỏ
Bao mùa thu đi qua biết Người còn nữa ?
Tựa ngã mình vào giữa Thảo Nguyên
Tìm vần xưa , qua những khúc chuân chuyên
Còn tôi vẫn, giữ nguyên… lời ước hẹn.
Mùa lá rụng…tình ta không trọn vẹn
Người có buồn nhớ nỗi mông mênh ?
Hồng tâm tôi lạc vào cõi chênh vênh
Nhìn giọt lệ, mắt Người quên dấu cất
Tìm ngữ thơ, Ai vừa đánh mất
Giọt ân tình lất phất đêm mưa
Thì thôi Người, xin trở lại cõi xưa
Đêm Huyền thoại, sông trăng chưa khuất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét