NGHIÊNG
Em nghiêng vành nón nửa vời
Cho anh thấy ánh mắt ngời sáng kia
Nụ cười như nửa trăng chia
Cho hoa hờn giận mà lia cánh buồn
Em nghiêng mái tóc lơi buông
Điệu đà vắt chéo khăn vuông vai mềm
Cho người theo phải say mèm
Má hồng duyên dáng gió thèm nụ hôn
Em nghiêng chiều tím hoàng hôn
Cho anh chết lịm cả hồn rồi đây
Mưa phùn bất chợt bay bay
Chiếc cặp che vội thơ ngây dịu hiền
Em nghiêng nắng chếch bên hiên
Tà áo tha thướt gửi miền nhớ thương
Hàng cây nghiêng bóng xuống đường
Đổ dài thêm những vấn vương cuộc đời
Em nghiêng cho hạt bụi rơi
Bay theo gió thoảng gửi lời thơ xưa
Lá vàng nhẹ khẽ đong đưa
Cho tình chớm nở hương đưa tràn trề....
Hiệp Kim Áo Tím - Đà Lạt 6/12/2016
Người nghiêng nửa mái tóc thề
gọi tình xa ngái quay về bến mê
ta nghiêng phía dốc triền đê
đợi người bên ấy sông quê thuở nào
biển chiều nghiêng sóng dạt dào
đưa con thuyền nhỏ ghé vào hoàng hôn
có người chờ đợi cuối thôn
thơm nồng khói rạ hạt đơm ngọt lành
người nghiêng ánh mắt đổ thành
nửa thương, nửa nhớ nỡ đành lòng sao
tình nghiêng nghe dạ chênh chao
cách xa đôi nẻo nôn nao đợi chờ
ta nghiêng…nghiêng chút dại khờ
đôi tà áo tím phũ mờ miền vương
má hồng người đợi chữ thương
riêng ta chờ chép nên chương tình trường
nghiêng nghiêng một đoá vô thường
tình như đã tỏ mà dường ngại e
đêm nghiêng mỏng cánh màn the
nụ hôn nồng ái lấp che biển trời
Duthuymiengiang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét