Thứ Tư, 7 tháng 12, 2016

Để mai này

Rồi mai đây buồn biết mấy…

Đến một ngày rồi mình cũng xa nhau
Đứa trước, đứa sau không thể nào biết trước
Vòng luân hồi từng người tiếp bước

Cố nghĩ chỉ là… rời đi!

Giọt nước mắt nào dành cho phút phân ly
Với người già đã trở thành của hiếm
Chỉ những ký ức không cần tìm kiếm
Từ đâu đâu… tự quay về!

Rồi thầm mong trong từng giấc ngủ mê
Được gặp lại nhau
Đêm trở thành cuộc sống
Sáng tỉnh giấc lại ngỡ mình đang mộng
Đời thực hay mơ?
Chớp mắt… ai ngờ!

Còn bên nhau xin hãy sống nên thơ
Chắt chiu tiếp từng niềm vui nho nhỏ
Phút giận dỗi hãy rộng lòng buông bỏ
Để mai này… bình yên!

Để mai này dẫu chỉ có mình ên*
Trong quay quắt tiếc thời gian đánh mất
Vẫn ấm áp với Tình Yêu đã khuất
Và, tự ủi an
Cuộc sống… Vô Thường!


Ngọc Yến Huỳnh


Để mai này

Biết rằng…rồi có lúc sẽ mình ênh
những cái tên dần không thấy nữa
bạn bè ngày xưa còn dăm đứa
lần lượt ra đi…đứa trước, đứa sau

cuộc chia tay nào mà chẳng nghe đau
xin giữ trong nhau thời vụng dại
bởi thời gian không bao chừ quay lại
nên đừng chạy theo bèo bọt phù du

hãy cho nhau ngào ngọt khúc ru
kề cạnh chắt chiu
xua âm u giá lạnh
trăng ba mươi đâu thể tròn vành vạnh
hờn giận nhau chi
để chạnh…cõi lòng

cuộc trầm luân ta đã trót chung dòng
đến đi một vòng
cuộc người được mất
trong thương yêu xin đừng thêm nút thắt
“để mai này”*…nắng tắt còn nhau

“để mai này”* tình vẫn nghe nao
mặc chênh chao thời gian bóng đổ
bạn đời ơi xin cùng nhịp vỗ
đôi tay này mầm trổ…yêu thương.


(*Ngọc Yến Huỳnh)
Duthuymiengiang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét