Thứ Năm, 8 tháng 12, 2016

Một tôi

BẾN BUỒN

Thuyền tình chưa cập bến thơ
Ván rời. Neo tuột. Lở bờ rong rêu...
Lời yêu như ngọn thủy triều

Lên lên, xuống xuống, phập phều phù du

Vai người không chắn gió lùa
Một tôi mắt ướt vọng xưa...võ vàng
Trắng khăn liệm buổi huy hoàng
Thâm thâm lời kệ, hàng hàng thị phi

Thủy triều đến
Thủy triều đi
Bến buồn nham nhở, này vân vi đời...


Hương Hoàng 



MỘT TÔI

Chỉ là một bến chiều thôi
Sao buồn đến vậy cuộc tôi hồng trần
Vận thơ chưa hết nợ nần
Thôi đành phải trả đôi vần cùng ai

Này người tựa nhé bờ vai
Chỉ còn mỗi một đêm nay cận kề
Mai này riêng lẻ lối về
Bến buồn hiu hắt, ước thề phù du

Lá vàng bay
tiễn khúc thu
“Một tôi”* hoang hoải lời ru…“võ vàng”*


(*Hương Hoàng)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét