Chướng...
Đôi khi lòng thôi độ lượng
Ta toan hờn giận chính mình
Gió cút côi tràn đêm lạnh
Nghìn trùng níu một làn hương
Ta toan hờn giận chính mình
Gió cút côi tràn đêm lạnh
Nghìn trùng níu một làn hương
Năm tháng cợt cười ảo mộng
Đời luân phiên những cạn cùng
Cút bắt – Trò chơi trống rổng
Dại khờ tay giữ mùa thương
Đời luân phiên những cạn cùng
Cút bắt – Trò chơi trống rổng
Dại khờ tay giữ mùa thương
Lọc bớt niềm tin giả trá
Ngấm say vị đắng đèo bồng
Rủ bỏ thời gian tất tả
Buông mình mây trắng mênh mông
Ngấm say vị đắng đèo bồng
Rủ bỏ thời gian tất tả
Buông mình mây trắng mênh mông
Một thoáng lòng ta chợt lạ
Lắng nghe xao xuyến vỗ về
Có phải trái tim mặc cả
Thách người vấp thử bùa mê!
Lắng nghe xao xuyến vỗ về
Có phải trái tim mặc cả
Thách người vấp thử bùa mê!
Ngọc Yến Huỳnh
Bùa mê
Ta nào dám “thử bùa mê”*
thử chân quê thời con trẻ
thử tháng ngày thân đơn lẻ
cùng mùa nâu sẻ khẽ khàng
thử chân quê thời con trẻ
thử tháng ngày thân đơn lẻ
cùng mùa nâu sẻ khẽ khàng
em “độ lượng” – ta ngỡ ngàng
chút nắng vàng đông sưởi ấm
mắt em còn vương lấm thấm
giọt nào say đắm hồn ta
chút nắng vàng đông sưởi ấm
mắt em còn vương lấm thấm
giọt nào say đắm hồn ta
niềm tin ư!? chừ đã xa
với những chạm va trần tục
ta từng một lần ngả gục
trong dòng trôi đục nhân gian
với những chạm va trần tục
ta từng một lần ngả gục
trong dòng trôi đục nhân gian
một thoáng thôi hồn đa mang
đời lang thang không bờ bến
van em đừng bao giờ đến
“thử bùa mê”* trìu mến…ta
đời lang thang không bờ bến
van em đừng bao giờ đến
“thử bùa mê”* trìu mến…ta
Duthuymiengiang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét