Vờ…
Trao nhau chi
Một câu thơ
Một giai điệu
Để
Một chờ
Một mong
Qua thì lúa trổ đòng đòng
Sao hương sữa ngọt bềnh bồng đâu đây
Tay còn chưa chạm vào tay
Sao run rẩy…
Thẹn
Má hây hây hồng
Dường như…
Trời sắp lập đông
Gió lưng chừng gió
Nên lòng lạnh lây
Dường như…
Chưa kịp sang ngày
Đêm đã cạn
Bóng lạc loài
Tường loang
Dường như…
Vấp
Nên ngỡ ngàng
Nên nhơ nhớ
Nên bàng hoàng
Thâu đêm!
Ngọc Yến Huỳnh
Vô tình thôi
để rớt câu thơ
Van người đừng mơ
giấc chờ
giây đợi
Lúa đòng đòng
mông mênh vời vợi
Gợn gió chiều nắng sợi mong manh
Trót qua rồi
con dốc…
khúc quanh
Đời vắng tanh
đành thôi thân phận
Dẫu đã cố
bao lần, đôi bận
Mà thương thương, giận giận
vẫy chào
Thì thôi
cứ trôi hết ngọt ngào
Tập
Quen chát
…chua
Vờ quên mình sống
Cảm nhận cái
dường như rỗng trống
Tự mình ênh
thương cái bóng…mồ côi.
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét