Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

GA NỔI


GA NỔI

Phố buồn mà bóng em trượt tay
Anh đi miết một con đường chưa cuối
Tiếc chúng mình không cùng nhau đi nổi

Một sân ga trong ga nổi đời người...


RGMN



Em đừng trách trái tim anh vốn đã lười
Tự lâu… không còn nụ cười hiện hữu
Sân ga lẻ, đêm buồn tênh ủ rũ.
Góc phố rong rêu vẫn chưa đủ sao em

Ở cuối đường anh mãi miết chỉ đem
Một em trong lặng im vô thường sỏi đá
Anh mục nát, cần gì em?... chấp vá.
Nấn ná chi ? một chiếc lá vàng rơi


Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét