Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

ĐÊM SÂU

ĐỊNH LƯỢNG MÙA ĐÔNG

Người nồng nàn
Mặc gió nồng nã
Tiếng thở dài nương vào thinh lặng
Đắm tràn chiếc gương
Em không muốn người soi tìm dốc cũ.


Cứ thế
Người nhặt từng lời thanh minh
Gặng tìm con đường đổi tên cho mình
Muốn nói gì thêm
Đêm rộng
Vô hình.


Dặn lòng gửi kiêu hãnh vào biệt khúc
Thèm thanh âm “Thụy du”
Đáy mắt người ướt mềm những cồn cào chính diện
Gieo dọc lễnh loãng góc thềm.


Định lượng tìm về trú ngụ
Rét nghiêng chiếc lá cuối mùa.


Thynguyen81




ĐÊM SÂU

Ta định lượng nhau ở một phía góc tù
Chiếc lá sót thu chờ đông vàng úa
Sự thinh lặng của đêm quỳ bên chân Chúa
“Lời thanh minh”*1 nhảy múa phía trời xa


Nào phải thế!
khi chuông giáo đường ngân nga
Ta không còn là ta con chiên ngoan đạo
Em đừng nói gì thêm khuôn mặt chỉ là diện mạo
Khúc thuy du một dạo ta trao


Ánh mắt của lòng kiêu hãnh qua mau
Phía chính diện là nỗi đau đọng lại
Cứ mặc đi ! để nghe miền tê dại
Gặm nhắm vô hình
hoang dại
đêm sâu


Người lữ hành biết trú ngụ nơi đâu
Để “ hỏi những đêm sâu đèn vàng héo hắt”*2


(*1 –Thynguyen) (*2 -Lệ đá; Trần Thịnh)

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét