Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

THAO THỨC


Ngủ đông.

Mưa để lại nụ cười
Nên Đất Trời tươi mát
Gió non tơ khẽ hát

Mà vô tình… lá bay!

Bài Thánh ca đâu đây
Cánh chim bằng ngơ ngác
Lòng biết ơn dào dạt
Trả mặt nạ về người

Vùi trong nỗi buồn rơi
Nghe nhịp đau co thắt
Đắng trong từng giọt mật
Giẫm khô hồn úa phai

Đời vẫn vuột tầm tay
Níu chút cành mơ mộng
Giữa muôn chiều gió lộng
Ta dối lòng ngủ đông.


Ngọc Yến Huỳnh

THAO THỨC

Người “dối lòng ngủ đông”*
Ta chờ mong Nguyệt tận
Đã bao lần lỡ vận
Buồn tiếp buồn đêm thâu

Hạt nào hạt mưa Ngâu?
Khắc sâu miền ký ức
Những đêm dài thao thức
Nghe đau nhức buồng tim

Ta nửa đời lặng im
Tình niêm phong ủ kín
Mặc dòng đời toan tính
Cứ chính là ta thôi

Hững hờ cùng nụ môi
Ta trôi dòng sông nhỏ
Nén vàng hiu hắt ngõ
Xin đừng tỏ…tình ơi


(*Ngọc Yến Huỳnh )

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét