Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

NGẮN 2

Ngắn 2

Hoa vẫn nở sau vườn nhà thơm ngát.
Gió vẫn đưa hương những cây cải bên đời.
Mưa vẫn rơi trên từng khoảng nhớ.

Chỉ thấy xa xôi góc tím lại buồn thôi.

RG1N

Đời mà em chỉ là những dòng trôi
Bên hoa nở còn những phôi gầy guộc
Bài học cuộc người trăm lần chưa thuộc
Để góc buồn, ta chưa kịp…buộc đời nhau.

DTMG


Là khi em hiểu về một đời cây.
Gió không lặng và ngả nghiêng nguồn cội.
Với tay gom để lời ru đá cuội.
Rớt xuống mặt hồ một gam cát mong manh.

RG1N


Hạt cát thì không thể là viên đá cuội
Phía sau lời ru là những ám muội, bẫy giăng.
Một đời cây lặng ngắm mấy vầng trăng?
Em nghiêng ngả gió không ngăn nguồn cội

Thuydu


Em hỏi biển những chiều gợn xa xanh.
Những nổi trôi đời gom về anh hết.
Đau đến thế mà thương từng núm ruột.
Những xác xơ những neo đậu trái mùa.

RG1N

Chỉ thoảng là một cơn gió lùa
Nào anh muốn mình là biển bao la ôm trọn
Thương con còng gió nơi đầu sóng ngọn
Cần một sự chở che xơ xác… phận thân

DTMG


Ai sẽ theo anh đi góc bể chân trời.
Ai sẽ nói với anh những hằn sâu gang tấc.
Con đường hoa thơm đã bao lần vắng mặt.
Nguyện cầu xa xanh trên thăm thẳm đoạn trường.

RG1N


Những con đường anh đi chỉ là nẻo đời thường
Về phía vô thường, chán chường cô đặc
Em đừng nguyện cầu…cứ để mặc
Mình anh! với những mặc nhiên.

Thuydu


Thương những em bé cầu bơ góc tối.
Thương đàn trẻ thơ khan cạn áo cơm.
Nhặt câu đò đưa để mẹ già sớm tối.
Ai biết lời ru lại chạm những chân trời....

Vevoidongsong…em

Lời ru xa với anh là một Ạ…ời!
Như thời xửa xưa, anh từng cù bơ cù bấc
Giờ phải sẽ chia là điều ắt tất
Có gì đâu ta để mất tình người…

Với anh ư! chỉ mong thấy nụ cười
Trên môi em thơ… cũng là người vậy
Cuộc trần gian này can qua sóng dậy.
Anh chỉ xin làm… chiếc gậy nhỏ nhoi.

Là ánh nến cùn... cũng cố soi
Để những phận đời mồ côi…vơi tủi.

Vevoidongsong…anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét