Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

LẠC


Ta có lạc nhau không!

Ta có lạc nhau không?
Giữa dòng đời cuộn chảy
Gió xuân mềm

Run rẩy
Chạm gì nơi trái tim...

Ta có lạc niềm tin?
Đánh mất và... đánh mất
Có phải còn lẫn khuất
Đâu đó chốn mơ hồ...

Ta có lạc ngày thơ?
Trôi ngang miền thương nhớ
Nhặt bóng mình vụn vỡ
Ghép thành vần thơ đau...

Ta đã lạc về đâu?
Sao chòng chành bến đợi
Sao mong manh câu hỏi
Sao nỡ đành lạc nhau...


Ngọc Yến Huỳnh



Lạc nhau

Người « đã lạc về đâu »*?
Giữa đêm thâu hun hút
Thời gian trôi vùn vụt
Tôi côi cút
phận mình
Va vào cõi vô hình…

Ta có lạc nhau không ?
Giữa dòng đời đen – trắng
Cuộc người này rất ngắn
Mà vị đắng khôn nguôi

Nơi dòng người ngược xuôi
Đãi buôi tình vụn vỡ
Tìm đâu trong hơi thở
Bỡ ngỡ đời không nhau…

Ta lạc về miền đau
Chòng chành bờ bến đợi
Mong manh và vời vợi
À ợi ! vận thơ đau.


(*NYH)

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét