Đợi nghìn năm sau…
Và nơi góc phố
Ta thôi chờ nhau
Vầng trăng xưa khuyết
Ánh vàng biết đau
Đóa hoa buồn rượi
Khô cành thủy chung
Tình yêu truyền thuyết
Nhớ quên chưa nhàu
Trái tim vừa cỗi
Đọng vào mắt sâu
Bờ mi lệ vướng
Cuối trời mưa mau
Dòng trôi trong đục
Cạn nguồn khát khao
Tật nguyền thương nhớ
Đợi nghìn năm sau…
Ngọc Yến Huỳnh
Và nơi góc phố
Ta thôi chờ nhau
Vầng trăng xưa khuyết
Ánh vàng biết đau
Đóa hoa buồn rượi
Khô cành thủy chung
Tình yêu truyền thuyết
Nhớ quên chưa nhàu
Trái tim vừa cỗi
Đọng vào mắt sâu
Bờ mi lệ vướng
Cuối trời mưa mau
Dòng trôi trong đục
Cạn nguồn khát khao
Tật nguyền thương nhớ
Đợi nghìn năm sau…
Ngọc Yến Huỳnh
Ạ ơi!...
Còn gì cho nhau
Ta đau cùng tận
Cuộc mình lận đận
Một đời giận thương
Lỡ trót tơ vương
Tư tương đành chịu
Lời nào ngọt dịu
Bận bịu hồn ta
Một vần thốt ra
Nghe xa vời vợi
Ai chờ, ai đợi
Tơ sợi rối bời
Đâu khúc ru hời
Ạ ơi!... ngày cũ
Giờ thì ủ rũ
Tình đủ nghìn đau…
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét