Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

VÍ DẦU...CHIẾC LÁ DIÊU BÔNG



Ví dầu…chiếc lá diêu bông


Câu hát diêu bông, ngày xưa Em hát
Đã từng làm tan nát hồn tôi.
Vì bởi chưa kịp trao Em, một nụ hôn môi.
Nên tình tôi giờ trôi vào quá khứ

Em theo chồng về miền xa xứ
Để lại tôi, câu tứ chênh chao
Diêu bông là lá ra sao ?
Mà bao lần tôi tìm không gặp

Chỉ thấy nỗi buồn trong tôi tràn ngập
Khi đò tình khập khểnh lẻ loi
Lạc giữa trời đêm, cần một ánh sáng soi
Nhưng sao ? tôi chỉ thấy bóng đen dầy đặc



Từ ngày Em đi tôi không còn gặp mặt.
Lá diêu bông... tôi không còn tin, có thật trên đời.
Em đi chẳng để lại một lời
Tôi hỏi trời, trời còn không biết.

Tình diêu bông, hoài trong niềm nuối tiếc
Khi hay Em xa chồng, tôi chẳng biết làm sao
Hay tại hồn tôi vẫn còn đó nao nao
Lại muốn trao Em, lá diêu bông... sau ngày buồn trở lại

Ví dầu ! nếu Em thôi đừng ngại.
Tôi lại đưa đò nối lại bờ xưa
Ngày qua ngày dù nắng hay mưa
Tôi lại tìm diêu bông dù chưa tìm được.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét