Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

LANG THANG



Lang thang...

Lang thang…lang thang, một đời không mỏi
Giữa nghìn trùng, có chống nổi  phong ba ?
Em lang thang về miền đất ngái xa.
Để lại ta, một mình mông quạnh




Đời cho ta, bao điều bất hạnh.
Em cho ta, niềm hoang lạnh phôi pha
Gió thì thầm với những mùa qua
Ta quấn chặt,  tình ta giữa bão.

Em lang thang về miền nghịch đảo
Ta một mình lảo đảo đơn côi.
Đêm hồng hoang chỉ còn một riêng tôi
Cùng nụ môi trôi vào dĩ vãng

Lang thang…lang thang, tìm miền thanh thản.
Cõi mơ hoang lảng bảng đầu non.
Trái tình còn… không đó sắc son ?
Hay chẳng đọng, chút cỏn con chung thuỷ

Khoảng cách đã xa, được đo bằng thế kỷ
Thì tri kỷ làm gì, trong ý nghĩ phù tang
Cứ để mình tôi, rơi vào kỷ hồng hoang
Lang thang…lang thang, trang tình cũ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét