Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

NẾU...MỘT NGÀY



Nếu…một ngày.




Sẽ có một ngày, tôi không còn ở cõi đời.
Hỏi lúc ấy, tôi cần gì nơi em nữa ?
Chốn hư vô, linh hồn tôi ở giữa
Miền vô ưu, nơi tôi rửa lụỵ phiền.

Tình yêu, có ranh giới giữa hai miền
Âm dương, không thể nào hoà hợp.
Thế giới nơi tôi, không gì choáng ngợp
Nó không còn phù hợp cá tính em.

Nếu một ngày, tôi không còn ở bên em
Tôi biết tình yêu em, trong trái tim vẫn cần sự sống.
Bởi vây quanh em, là bao hình bóng
Của những người, trông ngóng một tình yêu.

Sự thật thà giữa đời, liệu còn được bao nhiêu ?
Cả tình em dành cho tôi, cũng là rêu phũ.
Vậy mà có thời, tôi luôn ấp ủ.
Mộng tình nhân trọn đủ riêng mình.



Rồi có một ngày, em ở lại một mình.
Tôi ra đi, vào vô hình cõi chết.
Cái ngày đối với tôi là chấm hết.
Còn đối với em, chỉ kết thúc cuộc tình

Tôi biết em, luôn có sẵn bên mình.
Những mối tình, khát khao dục vọng
Vì từ ánh mắt em luôn lắng đọng
giọt hào quang, ước vọng trời xa.

Sẽ có một ngày, tôi nằm giữa bãi tha ma.
Vì tôi biết, ai cũng rồi ra đó.
Nơi mỗi chiều, tôi sẽ đợi chờ cơn gió.
Không chút tình em, chỉ có hững hờ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét