Thu muộn
Ta như lạc, vào
đường thu muộn
Vạt nắng buồn, cuộn
trốn về đâu ?
Nỗi nhớ không tên
là nỗi nhớ đã lâu
Câu tháng tám, bể
dâu ma mị
Tháng ngày cũ xưa,
cho hồn ai lập dị ?
Khúc ve buồn, nơi
thị trấn lãng quên
Đớn đau bao lần, để
hóa chông chênh
Ta mông mênh, hình
hài mộng tưởng
Trôi vào đường thu,
lời yêu vất vưởng
Gió lộng tư bề, âm
hưởng đớn đau
Câu tháng 8 Người,
nghe cảm hồn nao
Phút chênh chao,
lần về hội tụ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét